Thứ Năm, 10 tháng 9, 2009

Tặng một người viết không phải để thành nhà văn

Đọc những điều anh viết
Khi nào mắt cũng cay
Chiến tranh đã lùi rất sâu
Mà bao điều da diết mãi
Bạn bè không trở lại
Tình yêu không vẹn tròn
Sau nụ cười kia là những nỗi niềm
Chẳng dễ gì chia xẻ

Đọc những điều anh viết
Khi nào cũng nhói lòng
Thương trái tim mình khi ấy tháng năm
Một nửa luôn thức cùng mặt trận
Một nửa luôn thức nơi tiếng súng
Nơi mình gọi là quê hương
Nơi có người mình nhớ, mình mong

Đọc những điều anh viết
Thương thế hệ mình
Thương anh
Thương những người quen chưa biết
Thương cả mình
Suốt một đời không qua hết được
chiến tranh
Thương một phần trái tim
Cùng bạn bè ở lại
Mãi mãi
Trong lành
Mãi mãi…

Không có nhận xét nào: